Top 10 Bài văn thuyết minh về tác giả Nguyễn Du (lớp 9) hay nhất

Nguyễn Du sinh vào ngày 23 tháng 11 năm Ất Dậu, tức ngày 3/1/1766 ở Thăng Long, trong một gia đình quý tộc. Cha ông là Hoàng Giáp Nguyễn Nghiễm (1708 – 1775), một quan tham tụng (tể tướng) và tước vị Xuân quận công trong triều Lê. Mẹ ông là bà Trần Thị Tần, người gốc Kinh Bắc, có nhan sắc nổi tiếng. Khi ông 13 tuổi, mẹ ông qua đời, và ông phải sống với anh trai người Nguyễn Khản. Cuộc sống của anh trai tài năng hàng đầu, lớn hơn ông 31 tuổi này, đã có ảnh hưởng lớn đến nhà văn.

Nguyễn Du đã có sự thăng tiến trong sự nghiệp làm quan. Tuy nhiên, ông không quan tâm đến danh vọng và tài danh. Trái tim của Nguyễn Du đau khổ và tức giận trước “những thứ ông thấy” trong cuộc sống, bất kể khi sống gần gũi với tầng lớp người dân nghèo và ngay cả khi sống trong thế giới quan lại. Ông đã hiến dâng toàn bộ tâm huyết của mình vào văn chương và thi ca. Thơ của Nguyễn Du là tiếng nói từ trái tim ông. Đó là tình cảm sâu sắc của ông đối với cuộc sống ưu phiền và cuộc sống đầy biến đổi của con người. Mặc dù sinh ra trong gia đình quý tộc và được nuôi dưỡng trong môi trường văn hóa, Nguyễn Du có phong cách riêng, dân dã, giản dị, dễ hiểu và mang đậm hơi thở dân ca miền Trung.

Về văn thơ nôm, tác phẩm của Nguyễn Du có thể chia thành 3 giai đoạn. Trong giai đoạn sống ở Tiên Điền – Nghi Xuân cho đến 1802, ông đã viết “Thác lời trai phường nón Văn tế sống 2 cô gái Trường Lưu”. Đây là hai bài thơ tình rất biểu thị tâm tính của Nguyễn Du, tình yêu của ông dành cho thiên nhiên và con người. Ba tập thơ chữ Hán bao gồm “Thanh hiên thi tập”, gồm 78 bài, được viết khi ông đang ở Quỳnh Côi và sau khi ông trở về Tiên Điền. Đây là những lời kể về những lo toan cuộc sống, những tâm sự và thái độ của nhà văn trước cuộc sống hỗn độn. Sau năm 1809, các tác phẩm thơ của ông được tập hợp trong “Nam Trung Tạp Ngâm” với 40 bài thơ đầy cảm hứng, tâm sự và buồn bã.

Truyện Kiều được Nguyễn Du dịch và sáng tác từ cuốn tiểu thuyết “Truyện Kim Vân Kiều” của Thanh Tâm Tài Nhân, tên thật là Tử Văn Trường, quê ở huyện Sơn Am, tỉnh Triết Giang, Trung Quốc. Truyện Kiều đã được người dân Việt Nam tiếp nhận một cách nhiệt tình, đôi khi cả trở thành vấn đề xã hội. Điều đáng chú ý nhất là cuộc tranh luận về luận điểm “Chánh học và tà thuyết” giữa cụ Nghè Ngô Đức Kế và ông Phạm Quỳnh, thu hút sự quan tâm của nhiều người từ hai phía. Truyện Kiều không chỉ có ảnh hưởng sâu sắc đến cả tầng lớp nhân dân, mà còn được tầng lớp thượng lưu say mê đọc và thảo luận. Vua Minh Mạng đã là người đầu tiên tổ chức buổi đọc và viết văn về Truyện Kiều, giao cho các quan trong Hàn Lâm Viện thực hiện. Đến thời Đế Tự Đức, các vị khoa bảng trong triều thường được triệu tập để viết và tường thuật Truyện Kiều tại văn đàn và khu Văn Lâu.

Ngày nay, Truyện Kiều vẫn được xuất bản với số lượng lớn và dịch sang nhiều ngôn ngữ. Các nhà nghiên cứu trên khắp thế giới đánh giá cao tác phẩm này. Dịch giả người Pháp Rơ-Ne-Crir-Sắc đã viết một bài nghiên cứu dài 96 trang về Truyện Kiều, trong đó ông viết: “Kiệt tác của Nguyễn Du xứng đáng được so sánh với bất kỳ kiệt tác nào của bất kỳ quốc gia nào, thời đại nào”. Ông đã so sánh với văn học Pháp: “Không có một tác phẩm nào trong văn chương Pháp được mọi người yêu mến và tôn kính như truyện này ở Việt Nam.” Và ông kết luận: “Sẽ không có cảm giác hạnh phúc hơn cho một nhà thơ khi có một tác phẩm độc nhất vô nhị đã làm rung động và ca ngợi tất cả tâm hồn của một dân tộc”. Năm 1965 được Hội đồng Hoà bình thế giới chọn làm năm kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Nguyễn Du.

Nguyễn Du là một nhà văn sống hết mình, tư duy, tình cảm và tài năng nghệ thuật của ông được thể hiện trong mọi tác phẩm của mình, trong suốt cuộc đời ông, và rõ nhất qua truyện Truyện Kiều – một tác phẩm văn học tuyệt vời. Thông qua việc đọc Truyện Kiều, chúng ta có thể hiểu xã hội, thấy tiền bạc và thấy một Nguyễn Du ẩn chứa trong từng chữ và từng ý. Một Nguyễn Du tận hưởng cuộc sống, biết tâm huyết, hiểu bản thân và sự hiểu biết về cuộc sống, một Nguyễn Du khao khát cuộc sống an lành cho dân tộc, cho nhân dân.

Related Posts