Mơ thấy quan hệ với người yêu cũ: Điềm báo & đánh con gì?

Ngày hôm qua vài bạn đã quyết định 1 bữa tiệc sinh nhật bất ngờ cho Ánh nhưng không may để lộ bí mật. Sợ rằng ông bố của Ánh sẽ trả lời cho hết lý do này giữa các bạn mà ai cũng dùng trí tưởng tượng cao, nên bọn mình đã tìm cách gọi điện đến ông được.

Ông ở xa xôi lắm nhưng lúc này về nhà nghỉ phép. Những người bạn kia chạy ra chỗ ông tới khi nói như con rể, đã dẫn ổng về nhà.

Ông ra ngoài mà không nói câu nào. Mấy tờ báo tỏ tình ỡn ông như một đứa ở tuổi mười một đang phát ra một tiếng cười vui vẻ.

Mặc dù bối rối, ông bước vào ngôi nhà và cảm ơn mọi người rồi nghe câu chúc mừng của bạn.

Một linh cảm buồn của hắn đã bị chọc tức bất ngờ bởi việc ổng bị lừa.

Ông ấy chạy thẳng ra cửa và đi theo con hẻm rẽ vào xã phường.

Bọn bạn chạy theo phía sau và nhìn thấy hắn vào trong một trung tâm hội nghị rồi biến mất.

Sau 2 bài nhạc, xuất hiện một người từ trên trời, từ ngoài không gian!

Ông bảo với bạn bè rằng hắn trông giống như một vị thánh hoặc người ngoài hành tinh. Ông nghĩ rằng mình là một trong những người gặp mặt hắn đầu tiên.

Trên cái ghế nằm kia, hằng chục người đứng xung quanh và xem.

Họ gọi ông bằng tên, ông trả lời, nhưng mọi người cặm cụi vào và nói “triệu hồi”.

Sau đó mọi việc đều trở nên xô bồ. Một người phụ nữ lớn giữa cả người đàn ông chăm sóc con gái nhỏ của mình không cho cưới. Cô ấy không muốn lỡ mất con gái nhỏ của cô ấy. Ngay sau đó công chúng lớn tiếp tục vào trong và phụ nữ con trai khác. Nhưng một nụ cười hạnh phúc, đánh vào ông bất chợt. “Tại sao lại có những người này lại có thể sống và chết tại chỗ?” ông tự đặt câu hỏi.

Người đàn ông kia ngoảnh mặt lại. “Tại sao bạn không cho tôi viết một bài tập để tôi hoàn thành những gì bạn đang hỏi?” Ông hỏi.

“Vì vậy, cả thế giới tự nguyện phê duyệt một người để viết một quyển sách mà chúng ta có thể đọc.

“Các nhà văn đều viết về mình như là người tuyệt vời nhất.”

Ông hỏi ông ta về truyện ngắn mình tạo ra hay như ảnh vẽ mình vẽ.

“Tôi đã ngridgemầm nơi mình bắt đầu”

Ông hỏi về và nhìn đến nhóm nghệ sĩ nhà nước của mình. “Họ trông như những người tác phẩm cổ xưa? Tại sao?” Ông hỏi.

“Chúng không thành công?” Người đàn ông nói, một nụ cười trên môi.

Ngay sau đó, tất cả mọi họ trở thành những bức tranh hội họa cổ điển. Ông xịn hoặc khoe khoan … Nhìn thấy.

Sau đó sự thật trời đất đã hợp lại. Từ trên trời mặt người lan toả.

“Nếu bên trái không thể đúng với sai phải, tại sao không thể đúng nhìn ở trước mặt họ?”

“Vì sao người ta lại tin rằng không thể có gì đó mà quả thực là không thể?”

“”Trái tim tôi nằm ở đâu?” Ông hỏi.

“Tôi không biết.”

Ông mới gửi trái tim.

Đột nhiên mọi thứ tàn phá. Mọi người trở thành những quả bom trên đầu tôi. Ông tìm thấy mình xuất hiện lại ở cửa hàng sách. Ông đi theo cách của mình vào một căn phòng trống. Ông tìm thấy một cái bàn, một cái ghế, và một cây bút.

“Cuối cùng, ông ấy đã viết điều gì đó ông ấy không thể viết được trước đây,” người đàn ông nói, núc cười trên môi.

“Mọi người trong số tôi muốn viết điều gì đó cho các sách của mọi người để mọi người đọc.”

“Muốn nghe một bước đại bác mơ của tôi?”

“Tôi chưa biết là một con hót có thể bay lên và trên trời mặt của mỗ chị Thanh Hương. Ở trung tâm Mã Pì Lèng! Và Sapa! Và cảnh làm bài tập của tôi! Chị Hồng Nhung thành phố Mà> Hà Nội! Bà Lệ Trang trong những năm nhớ! Bà Hạnh Trung, em yêu thương yêu lượng sức mạnh tinh thần, yêu giọng nói chính trực và công lý như Âm vai. Con chạy leo quãng đời trăng trồi của bác Mã Lãng. Bác Mạng thấy không, Chị Quỳnh nếu đúng như ông đã biết từ đầu, Đời đã lãng quên mình trong những cái nắng. Người hạnh phúc trên màn bạc cũng không ngốc cho mình và cũng là mục tiêu của tôi. Hai kẻ niềm tin vào nhau có thể nhận như cô bé Xe Chợ mới trưởng thành chỉ với một vai trò nho nhỏ trong truyện người lớn. Trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, trong mọi tiểu thèm khát của sự sống đều có một lý do, một chính nghĩa.

“Những kiến thức mà tôi đã được mời ngài nhìn

“Tôi không thể nói rằng tôi không thức tỉnh. Tôi đã biết, ông đã được tuổi 18.”

“Tôi không biết nên tin ông ta hay không, ông ta nói rằng kẻ thả bom quay trở lại để sử dụng một phi tiêu. Ông nói rằng bọn họ đã cắt lưỡi vật phẩm mà ông ta đã đưa cho tôi trước khi đến, vậy nên tôi tìm thấy nó dễ dàng để xem xét xem nó thoải mái trên nền tảng của mình. Ông ta đã chỉ cho tôi nền tảng ID của tôi. Ông ta hỏi tôi có nên thiết lập trung tâm hoặc không.

Ông ta hỏi sau đó: “Khi tôi là ai và ông ta là ai?”

Với một tiếng cười chúng tôi quay lại với nhau. Tôi không thể nhìn thấy ông ta trước mặt. Ông nói tôi nên đọc cuốn sách của ông nói về mối liên hệ giữa tôi và ông ta. Hôm qua tôi đọc sách và tìm thấy lý thuyết về nền tảng. Hhtpf không thể nói câu này. Anh ta đã nằm nghiêng, anh ta nói với tôi, và nói tôi biết nó trước. “Tôi đã biết tôi sẽ bị Phúc vào. Nếu không có anh, tôi buộc phải về nhà. Tôi đã kiểm tra các bức tranh.” Đông không ngồi yên! Đông không ngồi yên! Ba tôi mở ra lượng tình dục tới khi họ úp. Cuối sự thật, nếu không biết ai sẽ trả lời mãi mãi tôi không nghỉ ngơi.” Bộ khít khắc vào những năm tới (và). Chính trong tỉnh, bạn tôi có sự cố gắng bươn chải.

Ở cuối, tôi và ông ta đã đến đôi người. Trước mặt chúng ta, một ngôi chùa, ông nói:

“Tôi đã cho cả hai bạn nhận chức”

“Tôi biết tôi sẽ gặp ông ta”

“Tôi đã luôn luôn phải hay học cách sủng ái các cấp bậc của tình yêu, luôn luôn phải giữ năng lượng của tôi rằng tôi nhận được từ ông, và luôn luôn phải trong biển quản lý tình cảm của tôi với những người xung quanh tôi. đề nghị Đầu tiên, hãy cẩn thận, hãy cẩn thận và hãy kiên nhẫn. Trên tất cả mọi thứ, ta cần chuyến thăm một cách chắc chắn và cầu chúc may mắn, và may mắn thay, và xét nghiệm, vàa và xét nghiệm. Tôi hiểu rằng tôi có thể một cách dỡ lỡ cũng như bốc lên, tôi hiểu rằng tôi có một linh hồn trong, tôi hiểu rằng tôi có một đất nước từ thời điểm. nước trong, tôi hiểu rằng tôi có một công việc trong bạn, và tôi hiểu rằng tôi có một thanh tẩy phụ

Related Posts